Mặc cho Ngải Tử Lam trái tim sắt đá như thế nào, nghe được lời như vậy từ miệng người vẫn luôn lãnh khốc như Đoàn Hồng Hyên, tim cô vẫn là không nhịn được mà đập mạnh.
Cam tâm tình nguyện…..Ngải Tử Lam tinh thần có chút hoảng hốt.
Cho dù là thân thế của cô mang lại cho anh rất nhiều phiền phức, cho dù là bây giờ cô vẫn là một người con gái năng lực chưa đủ, còn phải học rất nhiều thứ sao?
“Cốc cốc.” Vừa lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Ngải Tử Lam không khỏi thở phào một hơi, giống như là thầm may mắn mình tạm thời tránh được một lát, không phải đối diện với ánh mắt đầy thâm ý kia của Đoàn Hồng Huyên, cũng không cần phải rối rắm với cảm xúc nhất thời rung động kia.
Đồng thời, cô cũng hiếu kỳ không biết là ai lúc này lại tới gõ cửa căn phòng cỡ tổng thống này?
Mà Đoàn Hồng Huyên trên mặt không có chút gì gọi là ngạc nhiên, giống như sớm đã biết người tới là ai, không chút hoang mang ra mở cửa.
Thực nhanh, một người đàn ông mỹ lệ mê người bước vào, hiển nhiên đó là Vương Nhược Thành, người mà Ngải Tử Lam đã gặp ở phòng khám sản phụ.
“Vội vàng kêu tôi tới, là xảy ra chuyện gì?” Vương Nhược Thành vẫn như cũ, một đôi mắt sáng tinh ranh, dáng người uyển chuyển như không xương lả lướt, vẻ ngả ngớn đáng chết mà mê người, vừa tiến vào vừa không biết xấu hổ trêu chọc, “Có phải tên tiểu tử cậu đã ăn hết nữ nhân ở khách sạn xong không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749779/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.