Hôm nay ngày nắng đáng lẽ ra đẹp đến lạ thường, nhưng mà riêng với Thế gia lại trở nên hắc ám vô độ.
Nơi phòng khách xa hoa lộng lẫy hôm nay có sự xuất hiện của ba nhân vật lạ.
Có vẻ họ không được chào đón.
Một nhà ba người đang ngồi ở với vẻ mặt ngại ngùng, cười cũng như không cười mặt khó coi.
Song Y ngồi đó vẻ mặt không có biểu cảm gì quá nhiều, chỉ là người trước mắt cứu cô một mạng nên ánh mắt cô nhìn ông ta có phần dịu đi phân nữa.
Ngọc Vân mẹ cô lại thất thần bà giờ có muốn đuổi cũng chẳng thể đuổi, cứ chầm ngâm mà ngồi đó mắt nhìn tách trà đang để trước mặt.
_ Song Y, con đã khoẻ rồi! - Song Tử Hùng là người đầu tiên phá vở bầu không khí này.
Sau đêm hôm đó, ông quay về nhà với cơn tức từ trên người Nhã Dung đập vào người ông, bà ta không ngần ngại mà néo mọi đồ vật gần bà nhất vào người ông.
Ông trước nay lần đầu thấy bà ta tức giận như vậy, lòng ghen của đàn bà là không giới hạn mà.
Giải thích cũng giải thích rồi bà không nghe thì thôi, họ chiến tranh lạnh với nhau từ lúc đó.
Song Tử Hùng trước đó sợ bà ta hết 7 phần nhưng từ hôm Song Y gặp nạn ông ta quay ngược lại suy nghĩ của mình.
Đuổi thì đuổi ông sợ gì, quay lại xin lỗi rồi cùng lo lắng cho Song Y là đủ. Dù như thế nào Song Y vẫn ngoan ngoãn nghe lời hơn Song Mẫn Uyên nhiều.
Không biết bao nhiêu lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555796/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.