Bạc Kha Nhiễm nhìn Thẩm Dữ, suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói:
“Hay là chúng ta công khai đi.’’
Ánh mắt Thẩm Dữ trầm ngâm nhìn cô một lúc: “ Không được.’’
Thấy Thẩm Dữ dứt khoát từ chối như vậy Bạc Kha Nhiễm sửng sốt một chút.
“Vì… Vì sao?’’
Đây không phải là một cơ hội rất tốt để công khai sao?
Dù sao cũng bị người ta chụp được, không bằng mình thuận thế công khai không phải rất tốt sao?
Thẩm Dữ cầm bàn tay cô ở trong tay mình tùy tiện xoa nắn.
“Em đừng quên “ Cung phi’’ vừa mới được lên sóng, em giờ phút này đang rất nổi tiếng giống như đang đứng trên đầu sóng ngọn gió, nếu như bây giờ chúng ta công khai người khác sẽ nghĩ thế nào, sự kiên trì của em chẳng phải sẽ thất bại trong gang tấc sao?’’
Bạc Kha Nhiễm ngây ngẩn nhìn anh, không nói một lời.
Lúc này trong lòng anh đều nghĩ cho cô, giúp cô tính toán rõ ràng.
Rõ ràng là rất cảm động nhưng lại có một loại khổ sở không nói được thành lời.
Cô cúi đầu, bỗng nhiên có chút không muốn anh nhìn thấy bộ dáng mình bây giờ.
Bởi vì đang đội mũ lưỡi trai cho nên cô vừa cúi đầu, vành nón đã che đi hốc mắt đang đỏ bừng.
Bề ngoài là che khuất nhưng động tác của cô đã phơi bày tất cả.
Thẩm Dữ trong nháy mắt hiểu rõ, anh nắm tay cô, nhẹ nhàng kéo người về phía trước ôm cô vào trong vòng tay của chính mình:
“Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/3501682/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.