Chuyện này vốn dĩ là khiến người ta tức giận. 
Tuyết Cầu được đặt trở về ổ của nó, nơi đã được bố trí đầy đủ và mềm mại. Khi vừa nằm vào ổ, nó đã thoải mái duỗi thân mình, dường như còn thoải mái hơn khi nằm trong lòng cô. 
Thẩm Ý Nùng trèo lên giường, quan sát Trình Như Ca mặt mày âm u, sắc mặt không có chuyển biến gì, nghĩ ngợi rồi đưa tay ra kéo tay anh. 
"Thầy Trình, anh giận rồi sao?" 
Anh khẽ di chuyển, quay sang một bên, tránh tay cô, mắt anh vẫn dán chặt vào cuốn sách. 
Thẩm Ý Nùng không nản lòng, dứt khoát quay sang ôm chặt anh, cả người vùi vào lồng ngực anh, bá đạo chiếm giữ ánh mắt và sự chú ý của anh. 
Thậm chí cô còn cầm lấy quyển sách của anh rồi ném sang một bên. 
Trình Như Ca bất lực cúi mắt nhìn cô. 
"Em sai rồi!" Cô cười tủm tỉm, giọng ngọt như mật. Đây là mánh khóe cô thường dùng. Trình Như Ca không muốn trả lời cô, kéo chăn lên, định đi ngủ để bày tỏ mình từ chối giao tiếp. 
Không đợi anh thành công, Thẩm Ý Nùng đã ngẩng đầu lên, bất ngờ hôn một cái lên môi anh. 
"Đừng tức giận, Như Ca, em sai rồi!" 
Cô hạ giọng xin lỗi, vươn sang, hôn lên mặt anh. Sự bất mãn và tức giận của Trình Như Ca ngay lập tức biến mất. Thậm chí khi anh ngẩng đầu lên tránh còn bị Thẩm Ý Nùng chạm vào cổ. Sự ngứa ngáy bất chợt truyền đến khiến anh không nén nổi tiếng cười. 
Trình Như Ca ngay lập tức nghiêm mặt, khuôn mặt đanh lại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-fan-ham-mo/1796834/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.