" Khinh người quá đáng, đúng là khinh người quá đáng, đám tiểu bối các người bây giờ còn không hiểu lễ nghi tối thiểu sao?"
" Với ông sao?"- Dạ Thiên lạnh nhạt trả lời.
" Được, được lắm. Người đâu....."
Thạch Triết gọi như vậy cũng không lạ. Từ lúc Thạch Trương tới đã đem theo rất nhiều vệ sĩ, tất cả đều là những tay chân của Thạch gia được đào tạo chính khoá. Hiệu quả làm việc cũng không phải bình thường.
" Người đâu...."- Thạch Triết gọi lại lần nữa.
........
Không một ai trả lời ông.
Cùng lúc đó, từ bên ngoài sảnh chính, rất nhiều người cùng tiến vào thạch thất. Một đám đông khoảng mấy chục người, tất cả đều mặc y phục màu đen rất trang trọng, hành động nhanh chóng, có mục đích. Mỗi động tác của họ rất đều và dứt khoát, mang tính đồng đội cực lớn. Một đám đông đi tới, khuôn mặt ai nấy đều rất nặng nề, không cảm xúc dư thừa.
Căn phòng không quá lớn, ngay lập tức bị những vị khách mới tới làm cho diện tích căn phòng thu hẹp, cảm giác áp bách cực đại khiến mọi người có mặt hít thở không thông.
Thạch Triết không hồ đồ, ông lập tức nhận ra những người này không phải người của Thạch gia. Khí thế này, uy áp khủng khiếp này không phải thứ mà Thạch gia có thể đào tạo được.
Không gian yên lặng, chẳng ai dám mở lời nói một tiếng. Nói chuyện lúc này chẳng khác nào tìm đường chết cả. Đột nhiên, có người thanh niên trẻ tuổi từ đám đông bước ra, mọi người lập tức rẽ ngang, nhường đường cho anh.
Chàng trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-tai-ba-dao/1696645/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.