Nhưng cuối cùng vẫn là anh thông minh, tận dụng thời cơ lén lút bán lại trung tâm thương mại này. Thạch Triết vẫn không hề biết chuyện, từ đầu, ông ta chỉ muốn lợi dụng anh đào cơ chuộc lợi, đâu có chỗ tốt phần anh. Phiền phức ông ta gây ra cũng không lớn, nhưng biết đâu có một ngày lại đắc tội với những người không nên đắc tội. Khi ấy, chính anh cũng không giữ nổi cái mạng nhỏ này.
" Thạch gia, là Hạ Trạch gây chuyện?"
" Không phải sao? Ngươi quản người cũng tốt thật a, lại dám để một con kiến trèo lên đầu ta làm loạn."
Thạch Trương âm trầm, trung tâm này anh đã bán từ sớm, vốn dĩ không còn quyền hạn điều tra cấp dưới. Nhưng nếu để Thạch Triết biết được chân tướng sự việc, chắc chắn, anh sẽ không còn đường lui. Việc tới đây, đành phải đâm lao theo lao vậy, chuyện tới đâu tính tới đó.
" Thạch gia, con sẽ xử lí, người cứ về nghỉ ngơi trước."
" Ngươi, đây còn là lần đầu sao? Lập tức ra tay, xong việc báo cáo lại với ta?"- Thạch Triết lườm người đàn ông trước mặt.
Thạch Trương mới để ý còn ba người khác ở đây, từ đầu tới giờ, anh mải chú ý tới chuyện của lão đại bản kia, đâu có thời gian rảnh để quan tâm chuyện nhỏ. Ba người, có một người anh quen, tất nhiên, đó là Thạch Nhu Nhi, còn hai người còn lại......yêu nghiệt, chắc chắn là yêu nghiệt chuyển thế. Nam thì cao lớn, khuôn mặt tuấn mĩ tà mị, lạnh lùng, tư thái phong vân, kinh thiên động địa, vừa nguy hiểm lại khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-tai-ba-dao/1696644/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.