Bà Tô bình thản nhìn Tịnh Kỳ, nhẹ giọng nói giống như điều đó là lẽ đương nhiên: "Ừ đúng rồi. Chứ con nghĩ cho ai? Con nhìn lại con đi, đã 31 tuổi rồi mà chẳng thấy dẫn người yêu về cho cả nhà. Con định sống độc thân đến hết đời à"
Bà nội cũng đồng tình với lời nói của bà Tô, bà nội cười hiền hậu tiếp lời: "Mẹ con nói đúng rồi đó, con đừng tưởng bà nội không nhớ Nghi Thư là ai và có quan hệ trước kia với con thế nào"
Uy Vũ thấy đây là cơ hội để hàn gắn hai đưa nó lại như xưa, anh phụ họa nói thêm vài lời chỉ mong Tịnh Kỳ thay đổi suy nghĩ
"Anh thấy Nghi Thư là cô gái tốt, hai đứa thử tìm hiểu nhau thêm lần nữa xem, biết đâu tìm được chân lí"
Quá nhiều lời nói cùng một lúc làm Tịnh Kỳ không kịp suy nghĩ. Cả nhà làm cô rối quá, sao cứ phải ép buộc chuyện yêu đương của cô thế này
Tại sao lại là Nghi Thư mà không phải người khác? Cô nhớ lại ngày hôm Nghi Thư nói chia tay là đã đau buồn lắm rồi
Chính vì vậy mà cô không muốn bắt đầu với nàng thêm một lần nữa. Vì những chuyện mà nàng đã tổn thương khiến tâm tư cô như chết đi rồi.
Trong thâm tâm của Nghi Thư lúc này khi nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của gia đình khiến nàng vui không diễn tả được. Dù là vậy thì bên ngoài nàng phải hết sức bình tĩnh để người lớn ra ý kiến
Nhưng có vẻ như Tình Kỳ không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-tu-cai-nhin-dau-tien/981343/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.