Câu từ như chiếc cưa mài sắc cứa đứt trái tim đang đập vì yêu. Khoé môi run lên, Hoàng Minh Kiệt cố hỏi:
“Anh vừa nói cái gì cơ?”
Rất bình tĩnh và xem như không, chuyện hết sức bình thường, Trang Anh lặp lại câu từ chối. Lời lẽ gắt gỏng hơn nhiều.
“Chúng ta chỉ thích hợp làm bạn. Tôi chỉ muốn chúng ta mãi mãi như của hiện tại.”
“Tôi cũng đã từng nghĩ là tôi thích cậu. Nhưng khi suy nghĩ với tư cách là một người phụ nữ đã có con tôi nghĩ chúng ta chỉ dừng lại ở mức bạn bè.”
Hoàng Minh Kiệt sững người, tim như thể bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt đến đau.
Rất là đau. Cái cảm giác thật tâm thật dạ thích một người. Lấy hết dũng khí can đảm để bày tỏ tình cảm của mình và rồi chỉ nhận lại được một câu từ chối. Hoàng Minh Kiệt đứng không vững, hoàn toàn suy sụp. Có phải vì bản thân kém cỏi và có khuyết điểm nào đấy nên Trang Anh mới không chọn anh. Trái tim quặn thắt, Hoàng Minh Kiệt gặng hỏi lý do.
“Tôi không đủ tốt hay là tôi không xứng với Anh. Nên Anh….”
Rõ ràng họ đã sai, ngay từ lúc bắt đầu.
“Không phải cậu không tốt hay không xứng. Mà là tình cảm của cậu đặt sai chỗ, nhầm người.”
“Minh Kiệt đừng đi quá xa. Sau này hãy ngưng liên lạc.”
Bảo anh quên đi mối tình đầu của mình ư? Hoàng Minh Kiệt anh không làm được.
Minh Kiệt gào lên trong thất vọng:
“Anh biết rằng tôi sẽ không làm được. Đúng không?”
Trang Anh tuyệt tình như vậy, trái tim anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-dai-gia/1723251/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.