Mặt Mộ Kiệt tràn đầy hắc tuyến, tên ngốc này, đến bây giờ vẫn nhớ chuyện nhỏ nhặt đó, tự mình ăn dấm chua của mình. Tiêu Nhược Thiên thấy sắc mặt Mộ Kiệt ngày càng kém, liền tranh thủ nói lảng sang chuyện khác. 
"Ài... Thật đói ah, chúng ta đi ăn điểm tâm được không? Buổi tối qua chị phải lao lực như vậy, có lẽ phải bổ sung đầy đủ một chút." 
Mộ Kiệt nhớ đến bộ dạng của mình trong gương đêm qua, hiện tại lại đang đối mặt với Tiêu Nhược Thiên, cảm thấy xấu hổ vô cùng, nếu bây giờ có một cái lỗ, nàng sẽ không ngần ngại chui vào. Hai người mặc quần áo tử tế, đi xuống dưới lầu. Tiêu Nhược Thiên cười dịu dàng cười dịu dàng nắm tay Mộ Kiệt, tựa đầu lên vai Mộ Kiệt, cái này làm cho nàng cảm thấy không tự nhiên. Như thế nào đêm qua còn như một con Sói cái, bây giờ sao lại biến thành thỏ con rồi? 
Hai người đi lại trong khu cư xá, bảo an của ra vào thấy, nhìn chằm chằm. Hai người kia hẳn là mới đến a? Từ trước đến giờ chưa thấy qua, đúng thật là số may, mới sáng sớm đã có thể nhìn thấy mỹ nữ, đã thế còn tới tận 2 người. Tiêu Nhược Thiên nghênh đón tất cả ánh mắt của mọi người, cười càng thêm càn rõ, dù sao nàng cũng đã quen nhận được ánh mắt của người khác rồi. Mộ Kiệt thì là một bộ dạng không chút nào để ý, thật giống như cho dù người khác nhìn hay không nhìn cũng vậy, vẫn là ngẩn người, bày ra khuôn mặt không biểu cảm. Hai người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-can-ta-va-nguoi/1365336/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.