Tiêu Nhược Thiên một bên tay xoa nắn lấy nơi no đủ của Mộ Kiệt, một bên dùng miệng giày vò hạt đậu đỏ đã đứng lên. Mộ Kiệt cảm thấy trong người bùng lên một ngọn lửa, cơ hồ muốn đem toàn bộ thiêu cháy, bụng dưới truyền đến những cơn nóng bỏng ẩm ướt, làm cho nàng không nhịn được mà ở trên kệ giày mà vặn vẹo. Mộ Kiệt dùng lại tia lý trí duy nhất còn lại nói: 
"Đừng... đừng tại đây... chúng ta đi... ân... a..." Thật vất vả nói ra được mấy câu ngắt quãng, nhưng Tiêu Nhược Thiên giống như không nghe thấy. Nàng ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt hơi ửng đỏ của Mộ Kiệt, cởi bỏ khóa kéo trên quần Mộ Kiệt, gấp rút đem quần kéo xuống. Chỉ còn lại chiếc quần lót ren, Tiêu Nhược Thiên vuốt ve, làm cho chiếc quần lót dần trở nên ẩm ướt. Tiêu Nhược Thiên xấu xa dùng tay xoa xoa ngoài quần lót, làm tiếng thở của Mộ Kiệt ngày càng bất ổn. Tiêu Nhược Thiên liếm láp vành tai Mộ Kiệt, không ngừng hướng lỗ tai thổi hơi. Ngay bên tai Mộ Kiệt mập mờ nói: 
"Muốn sao?" Mộ Kiệt xấu hổ đến muốn nhỏ máu, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, không trả lời câu hỏi của Tiêu Nhược Thiên, dùng chân kẹp chặt eo Tiêu Nhược Thiên. 
Thấy bên hông bị xiết chặt, Tiêu Nhược Thiên biết rõ Mộ Kiệt đã không kìm nén được, vì vậy cởi ra cái quần lót sớm đã ẩm ướt. Hoa viên giữa hai chân bạo lộ trong không khí, ngay cánh rừng nhiệt đới màu đen kia, nụ hoa đã chớm nở, từ cái động nhỏ suối nguồn đã sớm róc rách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-can-ta-va-nguoi/1365335/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.