Mục Ảnh Sanh lần này đi là sẽ phải đi hơn một năm, đến khi cô kết thúc tập huấn thì Mục Khải cũng đã vào đại học. Lúc cậu ta học trung học thực sự cô không có gì lo lắng, lên đại học Mục Khải cũng không phải ngay lập tức đã gặp phải những người kia, nhưng mà có một số việc phải đề phòng ngay từ lúc chưa xảy ra.
“Ba.”
“Ừ?”
“Sang năm Mục Khải sẽ vào đại học đúng không ạ?”
“Ừ.” Mục Quý Hòa gật đầu, ông vẫn cảm thấy mình có phúc, chẳng những con gái hiểu chuyện mà con trai cũng khá giỏi giang.
Thành tích của Mục Khải ở trường hiện tại luôn nằm trong top 3 của khối, chỉ cần cậu ta tiếp tục phát huy khả năng thì thi vào trường đại học lớn cũng không là vấn đề.
“Ba. Mục Khải rất tốt nhưng có một điểm không được ổn cho lắm. Chính là cái gốc của nó không được vững, có khi người ta nói gì nó cũng tin. Hơn nữa, nhiều khi làm việc khá bất cẩn, không tính đến hậu quả.”
Cái này đúng, Mục Quý Hòa gật đầu, con trai ông tật xấu thế nào ông vẫn rõ: “Sao con lại nhắc đến chuyện này?”
“Mục Khải sắp lên đại học. Ở trung học thì không lo, dù sao cũng ở ngay trung tâm, nó cũng thường xuyên về nhà, nói chuyện với ba vài câu. Nhưng mà lên đại học rồi, nó sẽ phải tiếp xúc với rất nhiều bạn học cũng như người khác. Tính cách dễ tin người của nó ở nhà thì còn đỡ chứ ra ngoài sẽ dễ bị thua thiệt. Con hi vọng sau này ba nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769453/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.