Hai năm cô thay đổi chắc chắn Lệ Diễn cũng thay đổi. Nhìn khí thế trên người anh âm thầm phát xuất ra, có thể thấy anh đã rất giống với mình sau này.
Cô muốn đánh với anh cũng chỉ là muốn chứng tỏ năng lực của mình trước anh. Chỉ là cô không ngờ Lệ Diễn lại mạnh đến như thế. Đột nhiên cô lại thấy không cam lòng, xem ra cô phải huấn luyện nhiều hơn mới được. Bởi vì cô còn muốn trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Cô bé này mặc dù nhận thua nhưng vẻ mặt vẫn có ít nhiều không phục. Lệ Diễn vẫn duy trì tư thế vây khốn cô như vậy không chịu thả ra.
“Chưa gì đã quên vừa nãy mình nói gì rồi à?”
Vừa nãy cô đã nói cái gì cơ chứ? Mục Ảnh Sanh trừng mắt nhìn, tạm thời không nhớ ra.
Sự thật là cô chỉ đùa với Nhiếp Trạch mà thôi, nguyên văn câu đó phải là: tôi sẽ xem xét làm bạn gái của anh. Nếu đã là đùa thì Mục Ảnh Sanh đương nhiên sẽ không để ở trong lòng.
Lệ Diễn híp mắt lại: “Nhớ lại chưa?”
Khoảng cách giữa hai người dường như quá gần. Mặc dù hai người cũng từng có lần gần nhau hơn thế này, nhưng Mục Ảnh Sanh vẫn cố gắng ngã đầu ra sau.
“Thủ trưởng Lệ.” Cô nhìn anh: “Tôi thua rồi mà tôi thực sự không nhớ ra. Hay là anh thả tôi ra trước đi rồi hẳn nói?”
Cô bé này rõ ràng là muốn kháng cự, Lệ Diễn nhìn chòng chọc cô một hồi, nhìn đến mức Mục Ảnh Sanh cũng tưởng trên mặt mình có gì đó anh mới chịu buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769434/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.