Dưới ánh mặt trời, người đàn ông mặc quân trang cao lớn tuấn tú, bước chân vững vàng. Mày kiếm mắt sáng, khí khái hào hùng.
Sự xuất hiện của anh quá mức thần kỳ khiến Mục Ảnh Sanh nhất thời không kịp phản ứng.
Lệ Diễn cũng không nhìn đến hai người em họ của mình, tiến đến một bước đứng bên cạnh Mục Ảnh Sanh, ánh mắt lướt nhìn cô một lượt, dò xét xong mới lại bước lên trước nửa bước che chắn cho Mục Ảnh Sanh.
Ý tứ muốn bảo vệ người vô cùng rõ ràng.
Nhiếp Trạch thấy anh xuất hiện liền khẽ than trong lòng một tiếng. Vất vả lắm anh ta mới mời được người đẹp ra ngoài, giờ thì tốt rồi…
“Anh họ.” Trong lòng tuy ai oán nhưng nét mặt anh ta lại có chút vui vẻ. Lệ Diễn xuất thân khác bọn họ, chí hướng cũng khác cho nên bình thường anh em bọn họ hiếm khi có dịp gặp nhau.
“Anh họ.” Chu Trị Bình cũng chào một tiếng. Anh ta bằng tuổi Lệ Diễn, chỉ nhỏ hơn mấy tháng và cũng là em họ của Lệ Diễn
Mục Thiên Thiên lúc này mặt mày tái mét, chân tay hơi luống cuống. Lúc này chẳng ai thèm quan tâm đến suy nghĩ của cô ta.
Mục Ảnh Sanh chỉ nhìn Lệ Diễn đang đứng chắn phía trước mình.
Hai năm không gặp, Lệ Diễn vẫn cao to, đẹp trai như vậy, tuy là có hơi gầy một chút nhưng khí thế trên người vẫn không hề suy suyển.
Phảng phất bóng dáng của anh ở kiếp trước, cho dù không lên tiếng cũng khiến cho người khác cảm thấy áp lực rất lớn.
Mục Ảnh Sanh bỗng nhiên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769423/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.