Edit: Đình & Beta: Phong Vũ
Lệ Diễn trong ấn tượng của cô là người ở kiếp trước đã lấy khuôn mặt lạnh như tiền kia mà nói rằng cô không hợp với Nhiếp Trạch.
Kỳ thật sau đó cũng từng có mấy lần tiếp xúc, nhưng vì đủ loại nguyên nhân mà kết thúc chẳng được vui vẻ gì. Vì thế Lệ Diễn trong ấn tượng của cô với người đàn ông trước mắt này cứ như hai người hoàn toàn khác nhau.
“Cô vẫn đang ở khách sạn?”
“Vâng.”
“Đi thôi, tôi đưa cô về trường.” Lệ Diễn quyết định thay cô. Mục Ảnh Sanh cũng không từ chối, cô ở khách sạn vốn chỉ để giải quyết xong số tiền trong tay.
Bây giờ Lệ Diễn đã giúp cô một tay giải quyết xong mọi chuyện, cô cũng không còn lý do nào mà phải ở lại khách sạn.
“Thủ trưởng Lệ, hôm nay tôi mời anh ăn cơm nhé.”
“Cho cô nợ.”
Chuyện này mà cũng cho nợ à? Vậy cô đã nợ anh bao nhiêu lần rồi?
Mục Ảnh Sanh muốn nói là lần nào anh cũng tranh trả tiền, vậy tới khi nào cô mới trả xong nợ? Nhưng khách sạn đã ngay trước mặt, chẳng bao lâu nữa là đến.
“Cô có cần thu dọn hành lý không?”
“Có.” Mục Ảnh Sanh lúc xuống xe lại nhìn anh một cái: “Nếu anh bận thì đi trước đi, tôi đi xe buýt cũng được.”
Lệ Diễn nhìn cô một cái, cũng theo cô xuống xe.
Lúc đầu, Mục Ảnh Sanh không để ý nên cùng anh bước vào thang máy. Lúc nhìn thấy bóng anh chiếu lên kính trong tháng máy mới nhận ra mình đã làm chuyện gì.
Một nam một nữ ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769410/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.