Edit: Mạn Mạn & Beta: Phong Vũ
Lệ Diễn nghe Nhiếp Trạch càng nói càng kỳ cục thì đồng tử co lại, sắc mặt bắt đầu trầm xuống.
“Cậu đang chia rẽ lòng quân đó à?”
“Anh họ, anh đừng nói oan cho em như thế chứ.” Mặt mũi Nhiếp Trạch trắng bệch: “Em không có ý đó.”
“Không có thì tốt.” Lệ Diễn lạnh lùng lia mắt nhìn anh ta: “Nếu không thì, anh cũng không ngại dẫn cậu đến trước tòa án quân sự.”
“…” Đột nhiên Nhiếp Trạch đưa tay đặt lên ngực, trưng ra vẻ mặt đau thương: “Anh họ à, chúng ta chính là anh em bà con ruột thịt cơ mà. Đừng quá đáng như vậy chứ.”
Thật không hổ là người sau này sẽ mở công ty giải trí, có thể diễn sâu như thế, thật đúng là lợi hại.
Mục Ảnh Sanh cảm thấy buồn cười, Lệ Diễn phát hiện cô đang nhìn chằm chằm Nhiếp Trạch, đột nhiên vươn tay ra, trực tiếp nắm lấy cổ tay cô mà dắt đi.
Nhiếp Trạch còn muốn diễn thêm tí nữa, đưa tay về phía Mục Ảnh Sanh, có ý không muốn cô rời đi: “Người đẹp, đừng đi. Người đẹp, cùng anh ăn tối nhé. Chúng ta sẽ dùng bữa dưới ánh nến, thấy thế nào?”
Bữa tối? Hiện tại cách giờ ăn vẫn còn sớm. Mục Ảnh Sanh không thèm quay đầu nhìn lại, giọng nói của Nhiếp Trạch nghe càng đau khổ hơn. Vẻ mặt như bị cô làm tổn thương.
“Người đẹp, em cũng thật biết cách làm anh tổn thương đó…”
Lệ Diễn lạnh lùng liếc anh ta một cái, Nhiếp Trạch ở phía sau không dám nói thêm một lời, cứ như vậy trơ mắt nhìn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769407/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.