Edit: Mạn Mạn & Beta: Phong Vũ
Nhớ tới việc Lệ Diễn có thể dự đoán được một vài hướng phát triển trong tương lai, cô cũng chẳng muốn giấu giếm thêm nữa.
“Khu Nam Khẩu và Ninh Giang, cả Giang Bắc nữa, đều có những ngôi nhà một tầng diện tích lớn, đặc biệt là khu Ninh Giang, chỗ đó lại gần trung tâm thành phố, sau này nếu nó phát triển chắc chắn người dọn tới sẽ rất đông. Tôi nghĩ, số tiền bây giờ tôi cầm trong tay, ngoài mua căn hộ ra, còn có thể mua không ít nhà một tầng và đất, để đấy chờ đến lúc chính phủ giải tỏa ——”
Đây là một cách thức tương đối thận trọng, lại tương đối ổn thỏa để quản lý tài chính.
Ánh mắt Nhiếp Trạch sáng ngời: “Ý tưởng này không tệ. Được rồi, người đẹp, em giỏi thật đó. Rất tinh mắt, rất tinh mắt.”
Lệ Diễn cũng nhìn Mục Ảnh Sanh, cô bé này thật sự rất lợi hại. Những nơi cô vừa nêu, có đến mấy nơi anh cũng phải thông qua tin tức nội bộ mới biết nơi đó sẽ phát triển không tệ. Vậy mà cô bé này chẳng những biết mà còn biết tường tận đến từng khu vực. Nghĩ tới những bí mật mà cô bé này trước đây vẫn luôn cố gắng che giấu, anh dường như không bất ngờ lắm.
“Ngoài việc này ra, em còn có ý tưởng nào khác nữa không?”
“Tạm thời chưa có.” Mục Ảnh Sanh lắc đầu: “Tôi cảm thấy, việc này tương đối an toàn.”
“Đương nhiên, dù sao cũng chẳng có gì an toàn hơn đất đai, bất động sản.” Sợ cô không yên tâm, Nhiếp Trạch lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769406/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.