Edit: Maii Thảoo & Beta: Phong Vũ
Mục Ảnh Sanh và Lệ Diễn đúng là không hợp để nói chuyện. Lúc đối mặt anh ta sẽ khiến cô cảm thấy rất áp lực, đó cũng là một trong những nguyên nhân.
Cô biết anh ta đã trải qua chiến đấu trên chiến trường nên trên người có khí thế rất mạnh mẽ.
Lệ Diễn đứng im, anh nhìn vào phòng nghỉ bên cạnh rồi quay lại nhìn vào khuôn mặt của Mục Ảnh Sanh: “Cô ở đây làm gì?”
“Sắp khai giảng, tôi đi đăng ký nhập học.” Mục Ảnh Sanh bình tĩnh nói: “Anh không nhìn ra sao?”
“Cô cũng hiểu ý tôi hỏi cô làm gì ở đây đúng không?”
“Hình như việc này không liên quan tới anh thì phải?”
Mục Ảnh Sanh không dám nói lớn, cô sợ sẽ làm cho bọn buôn người trong toa nghi ngờ. Đặc biệt là đôi vợ chồng kia, hình như chỗ họ ngồi cách đây không xa.
Lệ Diễn híp mắt, anh nhìn chằm chằm vào mặt của Mục Ảnh Sanh, cho dù cô cố gắng che dấu, nhưng ánh mắt chợt lóe lên một tia không thích của cô vẫn bị anh nhìn thấy.
Cô bé này ghét mình?
Anh đã làm gì sao? Hay là vì 50 cái hít đất lần trước anh? Hay là ——
“Anh họ?” Phía sau có một giọng nói vang lên, Mục Ảnh Sanh cảm thấy giọng nói này rất quen, cô cảm thấy mình hôm nay ra đường chắc chắn là không xem lịch rồi.
“Anh họ, không phải em nói anh đâu, bảo anh đi máy bay anh lại không nghe. Cứ đòi chen vào cái xe lửa đông muốn chết này, vừa nhiều người, không khí còn không ——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769343/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.