“Lặp lại lần nữa đi.”
“Em thích anh.”
“Bé cưng, nói lại đi, anh chưa nghe đủ.”
“Em thích anh.”
Trần Tự Chu như thể chưa từng nghe ba chữ”em yêu anh” bao giờ, giữ chặt Minh Phù trên bồn rửa tay, liên tục yêu cầu cô lặp lại những lời này.
Khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, Minh Phù đỏ mặt tía tai, cả người nóng ran như con tôm luộc.
Mềm nhũn nằm úp sấp trên người Trần Tự Chu.
Trần Tự Chu bị lời tỏ tình bất chợt của cô làm cho kích động không thôi, vừa rồi đè ép cô hôn mạnh hơn một chút, th ở dốc cũng vất vả.
Cảm giác ngột ngạt vẫn còn cuộn trào trong lồ ng ngực Minh Phù, xua đuổi không đi.
Th ở dốc vài hơi, Minh Phù cảm thấy có điều gì đó không ổn, cô buông một tay ôm Trần Tự Chu, đưa ra sau lưng và sờ soạn móc cài áo ngực.
Trần Tự Chu vỗ nhẹ vào mông Minh Phù: “Em nghịch ngợm gì thế? Cẩn thận rớt xuống bây giờ.”
Minh Phù nhỏ giọng oán giận: “Móc cài hơi chật, hình như cài sai rồi.”
Trần Tự Chu “Ồ” lên một tiếng, cười đùa một cách không đứng đắn, vẻ mặt lưu manh: “Xem thường anh rồi cục cưng, lần đầu tiên cài không quen tay thôi, lần sau sẽ không thế nữa.”
Lúc cởi thì sao không thấy anh không quen tay nhỉ?
Trong lòng Minh Phù chửi thầm một câu.
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng Minh Phù, Trần Tự Chu bổ sung thêm: “Lên núi dễ mà xuống núi khó, móc cài cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589465/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.