Ngày thi đại học, thời tiết thật đẹp, trời trong xanh, không còn cái nóng oi ả thường ngày mà chỉ còn lại cảm giác mát mẻ.
Minh Phù dậy sớm, khi xuống tầng hai thì Dương Minh cũng vừa bước ra khỏi phòng.
Có lẽ anh ta về nhà vào giữa đêm hôm qua.
Cầu thang không lớn, phòng Dương Minh là phòng đầu tiên ngay bên trái cầu thang.
Minh Phù vô thức dừng lại, không kịp tránh, đành phải kiên trì cụp mắt gọi một tiếng: “Anh Dương Minh.”
Dương Minh mặc bộ đồ ngủ bằng lụa đen, cổ áo lệch lộ ra hai vết đỏ trên cổ. Thấy Minh Phù, anh ta cười khẩy: “Gọi khách khí như vậy làm gì, gọi là anh nghe hay hơn.”
Anh ta giơ tay chạm vào mặt Minh Phù.
Minh Phù giật mình, cảm giác như toàn thân dựng đứng, vội lùi lại, nói nhanh: “Tôi xuống dưới đây,” rồi vội vàng bước xuống cầu thang.
Tay cô mạnh mẽ lau chỗ bị anh ta chạm vào.
Thoáng nghe thấy tiếng một người phụ nữ dịu dàng gọi từ phía sau: “Ông xã, anh đi đâu đấy?”
Dương Kiêu Quần và Từ Hân Vinh đã ở trong phòng ăn, Minh Phù chào hỏi từng người rồi ngồi xuống ăn sáng.
“Minh Phù, hôm nay con thi đại học phải không?”
Dương Kiêu Quần bất ngờ hỏi khi đang ăn sáng.
Minh Phù sửng sốt, rồi gật đầu: “Vâng.”
“Thi đại học rồi sao? Nhanh thật.” Từ Hân Vinh nói, đưa miếng bánh mì phết bơ đậu phộng cho Dương Kiêu Quần, rồi nói với Minh Phù: “Chú Dương của con thật có tâm, còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589433/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.