Thấy Tô Vãn Vãn trở về an toàn, Lâm San cũng yên tâm, nói chuyện được vài câu, cô nàng quay đi tìm bạn trai bắt đầu rải cơm chó. Tô Vãn Vãn cũng vội vã quay về lều của mình rồi khiêng giá ba chân ra, còn túi máy ảnh thì được cô đặt ở vị trí trong cùng.
Đôi khi người ta vì lười nên cứ thích làm ba cái chuyện dở hơi, ví dụ như Tô Vãn Vãn hiện tại vì lười cởi giày nên quỳ ở ngay cửa lều, vươn người thò tay vào trong để với lấy túi máy ảnh. Rõ ràng chỉ cần ba bước cởi giày, đi vào lều, đeo giày là xong chuyện nhưng cô lại cứ thích 3in1.
Tô Vãn Vãn tốn rất nhiều sức mới kéo được một góc túi rồi lấy máy ảnh ra. Cô vui vẻ đứng dậy, vừa quay đầu lại đã thấy Lạc Thành Dã đang dắt ngựa, ánh mắt lặng lẽ nhìn cô nhuốm đầy ý cười trêu chọc.
Ngọn lửa trại bên cạnh như nhuộm đỏ khuôn mặt Tô Vãn Vãn chỉ trong giây lát, khiến gò má cô nóng bừng, trong lòng vô cùng xấu hổ, cũng không biết cái điệu bộ chổng mông vừa nãy của cô đã bị Lạc Thành Dã nhìn thấy từ bao giờ…
Tô Vãn Vãn chột dạ cười hề hề với Lạc Thành Dã. Ngờ đâu Lạc Thành Dã không cười mà con ngựa ô kia lại nhe răng cười toe toét, sau đó thở phì phò, không ngừng lúc lắc cái đầu, trông có vẻ bồn chồn.
Lạc Thành Dã kéo dây cương, miệng phát ra những âm tiết ngắn như đang trấn an ngựa ô.
Tô Vãn Vãn thắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cau-dac-biet-hang-dem/3314279/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.