Vẫn như thường lệ, cô lại rối rít xin lỗi. Cô ả kia vẫn dùng những lời lẻ khinh miệt thậm chí còn nói những lời nói khó nghe dành cho cô. Buộc lòng cô phải ngẩng lên nhìn xem là ai, ai lại thất học như vậy. Cô đã xuống nước như thế này rồi, sao lại còn nói những lời như thế được. Bất chợt, trái tim cô như bị cứa ra từng mảnh, khi nhìn thấy người con trai đi kế bên là Thái Anh... Cô vừa vui vừa buồn, nhìn anh rồi hỏi "Anh về rồi à?"
Thái Anh nhìn cô, đôi mắt hắn trở nên gượng gạo rồi u ám, đôi mắt không dám nhìn cô như thể là một tên khốn nạn đang bị bắt quả tang việc hắn bắt cả hai tay. Cô gái kia có chút không hiểu, vội khoác tay dùng lời õng ẹo nói "Ai vậy anh, anh quen với cô gái này sao?"
Thái Anh không biết nói sao, chỉ gật đầu đáp, đôi mắt hắn nhìn về phía cô. Mới chỉ vài tuần không gặp cô đã tiều tụy đi rất nhiều. Nhìn đôi mắt buồn kia cũng đủ biết cô ấy đã trải qua những gì. Lòng ngực Thái Anh bỗng nhức nhói không ngừng. Đôi lúc hắn như muốn chết lặng đi vì chuyện ấy thường hay xảy ra. Cũng không biết tại sao, có lẽ hắn vẫn không nở để cô đau buồn.
Cô ả kia nhíu mày hỏi "Vậy cô ta là gì của anh?"
Hắn mỉm cười với cô ả, khẽ đáp nhẹ " Là bạn!"
Câu nói ấy khiến lòng ngực cô tan nát, đau thương bủa vây quanh cô. Một câu nói làm cho cô muốn lặng người đi, sóng mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714183/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.