Lúc ấy, A Khiết đã xuống lầu và nghe hết mọi chuyện. Thứ nó nghe được là những cuộc cãi vã, những lời nói cái nghiệt của một người mẹ đối với đứa con của mình về tình yêu ấy. Cái tình yêu trái với thuần phong mĩ tục, cái tình yêu này sẽ làm cho gia tộc ô uế, làm cho bà ấy nhục nhã với chồng mình. A Khiết không nói tiếng nào im lặng ngồi ở trên cầu thang, nó đưa đôi mắt ảm đạm đến đáng sợ nhìn tình cản xung quanh. Đó là một đứa trẻ không bình thường!
Tôi xách vali rồi nói với ba một tiếng "Cảm ơn dượng đã coi con như người trong nhà, trong mắt con dượng là một người có khí thế cao thượng nhất! Con chào dượng..."
"Tiểu Như, con không thấy hổ thiện với mẹ mình sao? Sao con lại không suy nghĩ thay vì chấm dứt với tình yêu trái với xã hội này rồi ở lại ăn sung mặc sướng, không lo không nghĩ đến tiền bạc thay vì phải yêu anh trai mình bị người đời khinh rẻ".
Câu hỏi của dượng ai rất đúng, có điều tôi không muốn bị hạnh phúc gia đình điều khiển lí trí nữa. Tôi đã hoàn thành trách nhiệm khiến mọi người hạnh phúc rồi, còn bây giờ thì tôi muốn được hạnh phúc. Tôi mỉm cười đáp.
"Cảm ơn dượng đã nghĩ cho con, con cũng đã từng suy nghĩ điều đó rất nhiều. Từ bỏ nó thay vì yêu A Hào, điều đó con đã luôn suy nghĩ nhưng con lại không thể làm được nó! Con nghĩ mình hiểu biêt không cao hơn dượng nhưng con biết bản thân con muốn gì!"
"Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714169/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.