Hắn nói đúng, trong tình yêu không chỉ có yêu thôi là đủ mà còn nhiều thứ khác nữa, đó là sự cố gắng từ cả hai phía. Tôi không muốn thừa nhận nhưng những điều hắn nói hoàn toàn đều đúng. Tôi im lặng thay cho việc trả lời câu hỏi của hắn vì tôi biết tôi chưa bao giờ hy sinh trong tình yêu, tôi bỏ mặt nó bơ vơ sau khi nói lời chia tay với hắn. Hắn mỉm cười, nụ cười gượng gạo đến mức khiến tôi thấy khó chịu mỗi khi nhìn thấy nó. Bao năm qua vẫn cứ cười đúng một kiểu cười của sự thống khổ. “Anh hứa với em anh sẽ khiến em hạnh phúc!”
“…”
“Chúng ta quay trở lại như lúc trước nhé? Em thầm yêu anh 4 năm 2 năm chúng ta yêu nhau! 6 năm ròng rõi đó em là người quyết tâm lắm kia mà? Chẳng có ai ngốc đến nổi 4 năm chỉ si tình 1 người mà không có hồi đáp!” Hắn ôn tồn bảo.
“Cứ cho em của năm đó là người không vụt mất ý chí nhưng em bây giờ quá mệt mỏi yêu rồi!” Tôi vội nói thêm “Vậy nên chúng ta không bao giờ có thể…”
“Được chứ…” Hắn gạt lời nói của tôi làm tôi khựng lại. “Có một cách, anh sẽ khiến ba mẹ anh ly hôn”
Quả thật là hắn điên rồi, hắn đang nói cái vẹo gì thế?. Vì tình yêu hắn thèm khát mà lại hy sinh hạnh phúc của người thân mình. Hắn đã quá thèm muốn tình yêu rồi. Tôi ngạc nhiên đến nổi run người, nhìn lại cái người con trai mình đã yêu tha thiết 6 năm và giờ vẫn còn, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714168/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.