Sau ngày hôm đó, tôi và hắn không còn gặp mặt nhau nhiều nữa. Cũng bởi lẽ đó mà tôi cũng cảm thấy có chút nhàm chán và mất đi thứ gì đó trong cuộc sống của tôi. Tôi cũng chỉ biết im lặng, nếu không bị hắn làm cho tức đến phát chết cũng bị cái sự lạnh lẽo, cô đơn này làm tôi chết đi từ từ. Những ngày đi làm việc bán thời gian thì tôi thấy rất mừng vì không bị nhốt trong căn biệt thự cô độc kia, chỉ có thế giới bên ngoài mới làm tôi thấy dễ thở hơn!.
Hôm nay trời bắt đầu chuyển lạnh vào lúc sớm, tôi có việc làm theo như mọi khi nên sáng sớm đã đi mất hút. Chỉ nhẹ nhàng khoác thêm cái áo khoác len cho đỡ lạnh rồi nhanh nhảu bước đi đến cửa hàng. Nó khá xa nên tôi đi rất sớm để kịp giờ, lúc ấy chỉ tờ mờ sáng nên cũng quên bén đi việc phải kiếm cái gì đó bỏ bụng. Do thói quen hay ăn sáng thường ngày nên chỉ mới đi có một đoạn đường đã đói bụng, tôi bỗng nghĩ ngợi đến cái quán mơi khai trương. Từ đây đi tới đó cũng gần nên tôi mới quyết định ăn ở gần đó.
Khi đi đến quán, tôi đã thấy cô nhóc đứng đó mỉm cười nhìn tôi. Nhìn em ấy chắc cũng chỉ mới 8 9 tuổi, hai cái bím tóc xinh xinh với cái nơ màu tím trên đầu nhìn đáng yêu vô cùng. Thú thật thì tôi không thích con nít cho lắm, nhưng nhìn em nó tôi thấy có cảm tình ngay. Tôi nhẹ nhàng từ tốn bước lại, quán ấy chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714158/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.