Hai người đi ra xe, trên đường cô cứ cười cười
" Vui đến vậy à, cười từ nãy đến giờ rồi " Hào đang lái xe, liếc mắt nhìn cô vẫn chưa ngừng cười
" Vâng vâng, vui mà " Hy cười híp mắt, vui vẻ đáp lại
Hào cười nhẹ " Vui thì học chăm một chút, năm sau em lên đại học rồi em vào Bách Khoa để anh quản em chứ em quá lười rồi " Càng nghĩ đến cô người yêu là anh lại đau đầu, làm sao để chưa bệnh lười của cô bây giờ, anh còn sợ ở với cô lâu quá sẽ lây bệnh lười từ cô mất thôi
" Em sẽ thi vào đó thôi, không phải em lười là em học dốt đâu đó em vẫn thủ khoa toàn khối đó nhé " Hy phồng má, cô học giỏi là được rồi cần gì chăm chứ
" Không phải cứ học giỏi là được lười đâu đó, em chăm một chút thi đại học em trong top 10 anh tặng em một món quà được chứ " Hào cười cười
Hy tò mò món quà anh nói là gì để xem có đáng để nỗ lực không " Quà gì? Có lớn không "
Hào bất lực với cô rồi " Lớn, mấy chục triệu lận em không được top 10 anh tặng người khác đấy biết chưa "
" Anh giàu vậy, mà khoan... không được tặng người khác đâu, phí lắm " Hy phụng phịu, cô không chấp nhận chuyện anh tặng quà cho người khác đâu đó
" Vậy thì phải thế nào, hửm " Hào nhướn mày
" Em nằm trong top 5 cho anh coi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than-anh-trai/3586446/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.