" Ý hai người đến rồi à " Hy thấy anh thì vui vẻ chạy lại ôm anh
Hào lén nhìn qua bố cô thấy ông đang trừng mắt thì không dám ôm cô " Ừm " Tay anh buông thoãng, cười nhẹ
" Trừng mắt cái gì " Lan đánh đầu Kiệt tức giận, nhỡ may con rể bị dọa thì sao
" Ah đau đó Vợ " Kiệt ôm đầu, nhìn vợ nũng nịu
" Anh không ôm em, anh chán em rồi sao " Hy nói nhỏ, tủi thân, trước anh toàn ôm cô giờ anh không cô nữa
Hào phì cười " Bố em không cho anh ôm em "
" Lên phòng nghỉ ngơi đi mấy đứa, cũng tối rồi " Lan cười, lườm chồng mình
" Vâng ạ " Mọi người đi lên
Ở phòng cô
" Bố em cứ lườm anh không đó " Hào nằm ườn ra giường, ôm hai con mèo
" Anh làm gì phải sợ chứ, ba mẹ chả thể làm gì anh đâu " Hy bĩu môi, ngồi bên cạnh
" Vẫn là rất sợ, anh cướp bảo bối của chú ấy " Hào cười cười, cướp mất con gái bảo bối ai lại không tức chứ
" Xùy " Hy chán nản " À mà 100 năm chuẩn bị những gì vậy " cô cúi đầu nhìn anh
Hào nhìn cô nâng đầu lên hôn môi cô " Rất nhiều thứ, nó diễn ra 3 ngày 2 đêm đấy "
" Tổ chức gì mà lâu thế " Hy liếm môi, bất ngờ khi anh nói sẽ tổ chức 3 ngày 2 đêm
" Nhiều cái lắm, hội học sinh cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than-anh-trai/3586445/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.