Xong việc, bọn Hắc Vệ đắc chí bỏ về, báo cáo với phu nhân:
“ Sao rồi? Thằng nhóc đó sao rồi?”
“ Thưa phu nhân, đã chết rồi ạ, tính ra nó cũng khỏe phết đấy. Xém chút là bị hạ rồi”
“ Còn có mặt mũi khoe chiến tích sao. Các người là đặc vụ được đào tạo lại xém thua một tên đầu bếp. Không biết xấu hổ à? Lui về sau đi!”
Cuối cùng, vật cản đường này cũng đã chết, tính ra cũng hay thật đấy, một người dưới tầng hầm, một người bên ngoài lại có thể biết được vị trí của nhau. Đáng khen.
Nghĩ đến đó, bà ta vội xuống tầng kiểm tra, thấy một chai nước suối cùng phần cơm ở đấy, không nhịn được mà cảm thán
“ Cũng được phết nhỉ? Mới đây mà được hôn phu của mình tiếp tế đồ ăn cho rồi đấy?”
“ Hừ, bà đã chọn lầm người rồi, sớm muộn gì nhà bên kia cũng hủy hôn thôi “
“ Chưa biết ai hơn ai đâu. Mày đừng có mà đắc ý”
Xác định được Tinh Tinh vẫn ổn, bà ta yên tâm bước ra. Còn cô, thu lại sự kiêu ngạo lúc nãy, không khỏi thắc mắc, Kirit có tìm Tuấn Khiêm và báo cho anh ấy biết cô đang ở đây không?
Thời gian đã trôi qua rất lâu rồi mà anh vẫn chẳng có động tĩnh gì…Kirit lừa cô sao?
Bẵng đi một lúc, Kirit lại đến đưa đồ ăn cho cô
“ Cậu có kiếm và thông báo cho anh ấy không?”
“ Có mà, tôi thông báo rất kỹ. Nhưng mà…”
“ Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-vi-mon-an/2751549/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.