Cô như chết lặng khi nghe tin anh đã mất, rốt cuộc là tại sao lại làm vậy với anh cơ chứ, anh đã làm gì sai. Hay là…cô lại làm liên lụy đến anh:
“ Anh đừng đi, nói cho rõ đã, tại sao Tuấn Khiêm lại mất?”
“ Thôi vậy, sớm muộn gì đoạn tình duyên của em và nó cũng đã đến lúc kết thúc rồi. Tôi nghe nói, nó đã đến đây tìm em, sau đó bị phu nhân bảo đội Hắc Vệ đuổi ra ngoài, cả hai cùng nhau tỉ thí, em cũng biết kết quả như thế nào rồi đó. Tỉnh mộng đi, đừng mơ ảo về nó nữa, chuẩn bị cho buổi lễ kết hôn của hai ta đi”
Nước mặt cô dần tuôn ra, cứ nhìn vào vô định, không thể tin nổi. Thì ra, anh đã đến tìm cô, đã đến để cứu cô nhưng lại nhận về kết quả như vậy. Có phải nếu như cô không kêu anh đến thì sẽ không có kết cục này không? Nếu như cô không kết hôn với anh thì giờ anh vẫn vui vẻ với cuộc sồng bình thường. Nếu như cô đồng ý liên hôn thì….
Quên mất, cô gái khi trước bị Bạch Kha cưỡng hiếp, giờ cũng đã là 5 ngày, đã đến thời hẹn rồi. Một tin nhắn gửi đến Bạch Kha
“ Sao rồi? Nghĩ thông chưa? Có đồng ý chịu trách nhiệm hay không?”
Nhận được tin nhắn, hắn mới chợt nhớ đến chuyện này, lại thêm một rắc rối chưa được giải quyết. Nhịn không được mà cảm thán
“Đệt lại thêm một con nhỏ rắc rối"
Hắn nhanh chóng liên hệ cho Tiêu Tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-vi-mon-an/2751548/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.