*Nơi này bị Tấn Giang xén bớt 2169 chữ* T.T
Sáng hôm sau lúc Lăng Vân Phi thức dậy thì A Hạo đã đi làm. Xem ra tối qua làm thật sự quá dữ dội nên sáng nay A Hạo rời giường khi nào hắn cũng không phát hiện. Lăng Vân Phi ngáp một cái, xoa xái eo đau mỏi bò dậy ra khỏi phòng khách, phát hiện trên bàn có một tờ ghi chú đang được đè lên.
Lăng Vân Phi mở xem, hóa ra là A Hạo để cho mình: "Anh đi làm, đã đưa Thiên Thiên đến trường rồi. Chiều em nhớ đón nó tan học, trong bếp có bữa sáng, tự mình hâm nóng lại rồi ăn đi."
Lăng Vân Phi cầm tờ giấy đặt bên môi hôn một cái, nở một nụ cười ngọt ngào, A Hạo đúng là biết săn sóc thật. Hắn kẹp tờ ghi chú vào sách, sau khi ăn sáng xong thì sửa sang lại bản thân rồi cũng ra ngoài. Có điều Lăng Vân Phi không đi làm mà lái xe đến quán bar. Tất nhiên hắn đến không phải để mua vui, mà để làm chính sự.
Sáng sớm quán bar cũng không kinh doanh, Lăng Vân Phi là khách quen vào ban đêm, vì thế hắn đi thẳng vào quán yêu cầu một phòng riêng. Đám bạn xấu bên trong biết hắn đến rồi, lập tức cùng chen chân vào, trong nháy mắt phòng đã đầy ắp người.
Lăng Vân Phi khá là đau đầu nhìn đám bạn tiến vào. Ây da, đúng là nổi tiếng quá thật sự không tốt, hắn hơi tự sướng nghĩ.
"A Phi, gần đây anh bận gì à? Chẳng thấy anh đâu hết."
Lăng Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-mot-lan-danh-cuoc/2194454/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.