*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Long Ký Hạo tiếp được con trai đang nhào tới: "Ui da, bảo bối ngoan, có nhớ bố không nào?"
"Nhớ ạ. Bố chẳng giữ chữ tín gì hết, sáng chưa đánh thức con dậy đã đi rồi." Long Thiên Thiên thật thà nhìn bố mình.
"Ha ha bảo bối ngoan, không phải chiều chúng ta lại gặp mặt à."
Nhìn thấy con trai, tâm tình Long Ký Hạo rất vui. Tại sao lúc này con mình không về Diệp gia mà lại xuất hiện ở đây, nhất định là chủ ý của Lăng Vân Phi. Lúc nãy em ấy sốt ruột chắc là vì muốn giải thích chuyện này, kết quả lại bị mình cắt ngang. Rõ ràng là nhà của mình, ấy thế mà lại bị đuổi ra ngoài, thật cũng đáng thương quá! Có điều đáng đời, ai bảo hắn dám động dục ngay khi mình vừa đến, không chịu làm chính sự cơ chứ. Chút thông cảm vừa nảy sinh trong lòng Long Ký Hạo cũng đã bị giết từ trong nôi.
Long Ký Hạo ngồi trên ghế sô pha với con trai cùng xem TV. Mà Lăng Vân Phi đang hít gió lạnh ngoài phiền muộn đi tới đi lui trước cửa nhà mình. Trong nhà đột nhiên có thêm một đứa trẻ thật là khổ quá. Chuyện tốt liên tiếp bị cắt đứt, bây giờ còn rơi vào tình cảnh có nhà mà không thể về, chỉ có thể chán nản vòng tới vòng lui ở trước.
Đột nhiên điện thoại vang lên, Lăng Vân Phi lấy điện thoại ra nhìn, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-mot-lan-danh-cuoc/2194453/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.