Tôi bước đến rút siêu nước vừa sôi sùng sục khỏi dây, nhấc siêu nóng lên tay rồi bước đi. Nào ngờ, ngay dưới chân tôi có hòn gạch ngáng đường, tôi vấp phải chếnh choáng lảo đảo, nước sôi trong siêu văng tứ tung khắp nơi. 
– Á! 
Siêu nước nóng bất ngờ rơi ngay vào chân tôi làm tôi giật mình kêu lên, siêu cũng lăn ra nền đất chảy lênh láng nước… 
Đau… rát… cảm giác kinh khủng lập tức truyền đến não khiến tôi choáng váng ngồi phịch xuống đất theo phản xạ. Cơ thể tôi bỗng được ai đó nhấc lên, rất nhanh người đó bế tôi tiến lại vòi nước. 
Tôi nhăn nhó ngồi trên đùi Thịnh nhìn dòng nước mát chảy qua vết bỏng. Cũng may tôi đi giày nhựa nên giày đỡ cho chân được khá nhiều, siêu nước rơi trên mũi giày, chỉ một phần nước sôi chạm vào da, nhưng vậy cũng đủ làm tôi buốt nhói lên tận óc rồi. Ban nãy tôi đã kịp tháo tung giày, lúc này dòng nước xả qua chân mà cảm thấy dễ chịu nhiều. Tôi áy náy nhìn vẻ mặt lạnh lùng có chút bực bội của Thịnh khẽ nói: 
– Tôi không sao đâu… bị chút thôi mà! 
– Tướt cả da còn không sao? 
Thịnh cau có, kiên nhẫn để nước chảy qua mu bàn chân tôi thêm một lát mới bế tôi lại giường ván. Nhìn vệt da tướt một mảng ở mu bàn chân, tôi thở dài chán ngán. Đúng là… tôi chẳng được tích sự gì thật! 
– Chờ đấy về lấy thuốc! 
Thịnh chỉ nói vậy rồi bước ra, tôi nhìn theo mà cảm thấy… dường như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-bao-gio/3387292/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.