Sáng hôm sau Hàn Kiêu ngồi trong phòng làm việc đợi Lâm Quân Phong đến tìm mình nhưng mãi đến trưa cũng không thấy anh xuất hiện. Hàn Kiêu đành quyết định đến phòng tổng thống 001 tìm Lâm Quân Phong.
Hàn Kiêu đưa tay lên gõ cửa, giây phút cánh cửa phòng mở ra. Lâm Quân Phong trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, mái tóc vẫn còn ướt nước, anh nhíu mày không vui:
- Tìm tôi có chuyện gì?
- Cậu đang tắm hả? Tôi có chuyện muốn nói với cậu.
- Cậu nói nhỏ thôi, Mẫn Mẫn còn đang ngủ.
- Hả? Gì cơ?
Hàn Kiêu không tin vào tai mình.
- Mẫn Mẫn đã mệt mỏi cả đêm hôm qua rồi, cậu đừng đánh thức cô ấy dậy chứ.
Lâm Quân Phong bình thản nói ra câu này nhưng lại khiến cho Hàn Kiêu cảm thấy như sét đánh bên tai. Cổ họng giống như ngậm hoàng liên, Hàn Kiêu sầm mặt hỏi lại:
- Tối qua, cậu và cô ấy …
- Tối qua chúng tôi đã ở bên nhau. Có chuyện gì thì nói sau đi, bây giờ tôi không rảnh.
Lâm Quân Phong không đợi Hàn Kiêu kịp nói gì anh đã đóng sầm cửa lại.
Hàn Kiêu đứng bên ngoài bàn tay dần dần nắm chặt lại với nhau. Anh cười khổ một tiếng rồi xoay người rời đi.
Triệu Đoan Mẫn tỉnh dậy, cô nhìn khắp căn phòng một lượt, vừa định ngồi dậy cô lại cảm thấy cả người nhức mỏi như bị bánh xe cán qua. Đúng lúc này Lâm Quân Phong từ bên ngoài trở về:
- Mẫn Mẫn, em tỉnh rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3483557/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.