Triệu Đoan Mẫn nhoài người với lấy dây an toàn thắt cho Lâm Quân Phong, anh bỗng đưa tay lên nắm chặt lấy tay cô.
- Mẫn Mẫn, Mẫn Mẫn...
- Em đây, sao vậy? Anh khó chịu lắm sao?
Triệu Đoan Mẫn hơi lo lắng, anh uống nhiều như vậy cơ mà.
Lâm Quân Phong mở mắt ra nhìn Triệu Đoan Mẫn, anh trả lời:
- Anh không say, em có lái xe được không?
- Hừ, có ai uống rượu say mà nhận mình say đâu, anh nói mình không say chính là anh đã say rồi đó.Anh yên tâm, em sẽ không gây ra tai nạn chết người đâu, cùng lắm là lao vào hàng rào hoặc lao xuống hồ thôi, anh cứ tin ở em.
Lâm Quân Phong đang say cũng phải phì cười với lời nói của Triệu Đoan Mẫn. Cô gái này lúc nào cũng thú vị, khiến người ta chỉ muốn thân thiết.
- Thế nên người bị thương sẽ là chúng ta à?
- Không, có lẽ chỉ có anh bị thương thôi.
- Hả, thế còn em?
- Em đương nhiên sẽ lo thoát thân rồi, chúng ta có phúc cùng hưởng có họa thì thân ai người ấy lo. Anh say như vậy phản ứng sẽ chậm, em sẽ giúp anh gọi xe cứu thương.
Lâm Quân Phong làm bộ đau lòng.
- Mẫn Mẫn, em thật tàn nhẫn.
- Hi hi... Em đùa thôi, sao em có thể để Phong ca ca bị thương được chứ. Anh cứ ngủ một giấc đi, về đến nhà em sẽ gọi anh dậy.
- Em nói vậy anh không dám ngủ.
- Thế thì tỉnh táo lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466764/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.