Giọng nói trầm ấm bên tai này đúng là nghe cả đời cũng không thấy chán.A, chết mất, lỗ tai của cô lại sắp sinh thêm một đứa nữa rồi.
- Em còn nhiều bất ngờ lắm, anh có muốn biết không?
- Muốn.
Câu trả lời này của anh khiến trái tim cô đập hẫng đi một nhịp. Triệu Đoan Mẫn quay sang nhìn anh, lại bắt gặp anh mắt sâu như biển khơi của anh cũng đang chăm chú nhìn cô khiến cô có hơi ngại ngùng.
- Từ từ rồi anh sẽ biết thôi.
- Vậy tôi rất chờ mong.
Triệu Đoan Mẫn có hơi ngây người, muốn hiểu rõ cô thì chỉ có là người yêu của cô hoặc chồng cô thôi nhưng nghĩ đến thân phận của mình... Xem ra điều này là không thể rồi. Cả đời này cô cũng sẽ không thể yêu ai, cũng không thể lấy người cô yêu. Có phải cô đã làm một giao dịch sai lầm rồi không? Nhưng nếu không làm giao dịch này cô sẽ chỉ mãi là một cô gái thôn quê học hành nửa vời, không cha,không mẹ, không người thân. Dù có lên thành phố chưa chắc cô đã sống nổi với hai bàn tay trắng. Cô chưa từng yêu, cũng chưa biết yêu nên cô không nghĩ được xa xôi đến vậy.
- Ăn đi, em nghĩ gì mà ngây người vậy?
Lâm Quân Phong không biết những suy nghĩ rối rắm trong lòng Triệu Đoan Mẫn lúc này. Anh gắp cho cô một miếng bò bít tết.
- Ăn cái này bổ sung nhiều năng lượng, tôi thấy lúc nãy em nhảy nhiều chắc mệt lắm hả?
- Không mệt, vẫn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3466763/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.