Hứa Nhiên lật một trang sách, đầu không ngẩng lên, nhàn nhạt đáp: "Không. Nếu cậu đến tìm em ấy thì tìm sai chỗ rồi. Giờ này có lẽ em ấy đang ở phòng câu lạc bộ, muốn tìm thì đến đó đi"
Mục Hạo Nam xua tay: "Không không, tôi là đến tìm anh."
"Tìm tôi?" Hứa Nhiên nghe xong có hơi hiếu kỳ. Anh ngẩng đầu lên, biết Mục Hạo Nam không nói đùa, liền lấy bookmark kẹp giữa trang sách mình đang đọc dở. Lúc này mới nghiêm túc hỏi: "Sao lại muốn tìm tôi? Tôi nhớ chúng ta không có thân thiết đến vậy đâu. Nói thật, cậu chủ động bắt chuyện trước đã làm tôi bất ngờ lắm rồi, giờ lại có chuyện muốn tìm tôi. Là muốn nhờ vả gì sao?"
Thái độ này làm cho Mục Hạo Nam có hơi sửng sốt, sau đó cậu ta liềm cười e ngại.
"Ai da, anh vào thẳng chủ đề như này thật lắm tôi ngại quá!"
"..."
Tôi chưa thấy cậu ngại chỗ nào đâu!
"Thật ra thì.. tôi.." Mục Hạo Nam gãi gãi đầu, có phần không biết nói làm sao.
Thấy cậu ta có vẻ chần chữ mãi, Hứa Nhiên thử suy đoán, hỏi: "Sao thế? Cậu có gì muốn hỏi tôi mà không muốn để Thời An biết à?"
Anh vừa nói xong câu này, hai mắt Mục Hạo Nam bằng mắt thường nhìn thấy lập tức sáng rực lên: "Đúng vậy, đúng vậy. Anh thông minh thật đấy! Tôi đúng là có việc muốn hỏi anh đây!"
"Việc gì?"
"À, ừ thì.."
"Cậu không nói thì tôi đi đây." Hứa Nhiên chuẩn bị có tiết học lúc mười giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-thanh-benh/2785649/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.