Cơ miệng rất phát triển, biểu hiện của miệng sẽ vô tình tiết lộ cảm xúc của con người.
Trần Thiên Mặc nói bà Lâm thử chuyện con trai không “chào cờ” chỉ đơn giản khiến bà ta đuối lý. Nhưng sau khi cô nói xong, miệng bà Lâm hơi lệch đi.
Tuy biểu cảm chỉ thoáng qua, nhưng không thể gạt được ánh mắt của Trần Thiên Mặc. Kiếp trước cô học lý thuyết trong tù, sau khi ra ngoài thì thực hành và rèn luyện ở thương trường. Cho dù là biến hóa trong một phần tư giây cũng không thoát khỏi ánh mắt của cô.
Khi nghe thấy điều này, phản ứng đầu tiên của người bình thường sẽ là tức giận, bởi đây là sự sỉ nhục lớn nhất. Nhưng phản ứng của bà Lâm không phải tức giận mà là lo lắng.
Trần Thiên Mặc dám dùng sự trong sạch không tồn tại của thiếu tướng để bảo đảm đây tuyệt đối là biểu cảm sau khi gặp phải phiền toái lớn!
Thực ra ở kiếp trước, phải rất lâu sau cô mới biết chuyện Lâm Tường không “chào cờ” được.
Sau khi kết hôn, hai người chưa từng ngủ với nhau. Trần Thiên Mặc không có hứng thú gì với Lâm Tường; gã cũng bày ra dáng vẻ quân tử khiêm tốn, nói cái gì mà phải chờ cô tự nguyện. Mãi sau mới biết được tên này chỉ có một “trứng”, “gậy” còn không dùng được.
Trần Thiên Mặc vạch trần Lâm Tường trước mặt mọi người, lại không ngờ tìm được một chậu máu chó này.
Thật kích thích.
Kiếp trước Trần Thiên Mặc chia phòng với Lâm Tường nên có tiếng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-linh-dac-chung-khong-quan/3477840/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.