“Con trai à, con cưới cái đứa xui xẻo gì thế này!”
Giọng nữ sắc bén đánh thức Trần Thiên Mặc. Cô mở mắt ra thấy một loạt hoa văn sặc sỡ, chữ hỉ đỏ thẫm chói mắt; cô mặc áo cưới nằm trên giường phòng tân hôn.
Cô đã chết vì phát tác bệnh tim trong vòng tay của người theo đuổi mình, sao có thể nằm trên giường cưới trong chiếc váy cưới chứ?
Trước giường là hai mẹ con đang đứng, bà mẹ quay lưng về phía Trần Thiên Mặc, tiếng ồn đánh thức Trần Thiên Mặc chính là do bà ta.
Bà ta chỉ vào Trần Thiên Mặc, bàn tay như vỏ cây, trong kẽ móng tay đầy đất cát: “Nó ngoại trừ xinh đẹp, trong nhà nhiều tiền thì có cái gì tốt? Ngày cưới mà cũng có thể say nắng ngất đi, đây không phải là sao chổi hay sao?”
“Mẹ à, mẹ nhỏ giọng một chút...” Người thanh niên trẻ hạ giọng khuyên nhủ mẹ của mình, kiêng kỵ nhìn giường cưới. Trần Thiên Mặc vẫn nhắm mắt giả vờ ngủ.
Lúc này người đàn ông mới yên tâm: “Sau khi qua cửa thì cô ta là con dâu, mẹ là mẹ chồng. Mẹ muốn thế nào thì là thế ấy, cứ dỗ dành kết hôn trước đã, cha vợ nói sau khi kết hôn sẽ mua cho con một chiếc xe...”
Sự cám dỗ quá lớn của đồng tiền trấn an bà ta, hai mẹ con nhanh chóng đi ra khỏi phòng tân hôn.
Trần Thiên Mặc hiểu rồi! Cô sống lại, trở về mùa hè năm mười chín tuổi, hôm nay là ngày cô và tên cặn bã đó kết hôn.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-linh-dac-chung-khong-quan/3477837/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.