Mạc Vân Hi được đưa đi chọn rất nhiều lễ phục sang trọng , cô tỉ mỉ mặc lên người sợ nếu làm rách thì cũng chẳng có tiền đâu mà đền. 
Nhưng với những món đồ giá trị như thế cô cũng không hề choáng ngợp , bởi vì dù cho Cố Vĩ không thích thì trong tủ đồ của cô vẫn luôn có những mẫu quần áo mới nhất. 
Cứ nghĩ về anh ấy , đôi mắt Mạc Vân Hi lại đượm buồn , cô mang một chiếc váy trắng tay bồng bó sát , thanh lịch nhưng cũng đủ làm tôn lên vẻ đẹp của người thiếu nữ bước ra khỏi phòng thử đồ . Cô rầu rĩ cũng chẳng buồn ngước khuôn mặt nhìn xem biểu cảm của Mặc Tề Quang như thế nào , ánh mắt không có tiêu cự nhìn về một nơi không cố định. 
Mặc Tề Quang cảm thấy cô gái này đúng là chẳng có chút gì thú vị , đáng lẽ cô ta sẽ phải vui mừng thử đi thử lại hàng loạt trang phục hoặc ít nhất cũng phải để lộ một chút biểu cảm vui mừng đại loại như vậy chứ? 
Thấy vậy anh chủ động đứng dậy , nâng tay nhìn đồng hồ rồi nói với Mạc Vân Hi còn đang bất động suy nghĩ . 
"Tôi không có nhiều thời gian đâu , đi thôi" 
.. 
Mạc Vân Hi theo thói quen không dám đi ngang bằng với người khác , chỉ khép nép cúi người lẻo đẻo theo sau gót chân Mặc Tề Quang vào nhà. 
Đi được hai bước , anh ngoảnh lại nhìn cô vẻ mặt chẳng mấy hài lòng :"Cô có biết bây giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942519/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.