Để xứng đáng với ba mươi triệu mà Mặc Tề Quang đã đưa , Mạc Vân Hi lấy lại phong độ nhanh nhẹn lên tiếng.
"Cháu là bạn gái của Tiểu Quang ạ"
Thật ra khi nói đến hai chữ "Tiểu Quang" cũng làm cho Mạc Vân Hi phải nén lại cảm giác buồn cười trong lòng , còn người kia mặt mũi cũng đã tối sầm lại , anh đưa con mắt nhìn cô ra ý cảnh cáo.
Nhưng cô lại cảm thấy dường như là bản thân chẳng có chút sợ hãi , so với Mặc Tề Quang thì đối mặt với Cố Vĩ vẫn là đáng sợ hơn rất nhiều.
Một giây trước cô còn nghĩ giữa cô với bà của anh ta chắc rằng sẽ có cách biệt khá lớn , về tiếng nói , địa vị cũng như kính ngữ. Thế nhưng khác hẳn với mọi suy nghĩ của cô , bà phóng khoáng lại thân thiện , vừa nghe đến chữ "bạn gái" đã mừng đến độ đôi mắt nheo lại thêm vài phần nhăn nhúm , nụ cười bà duyên dáng đẩy Mặc Tề Quang ra rìa rồi nắm lấy tay cô kéo đến bên ghế đá ân cần bảo cô ngồi xuống.
Mặc lão phu nhân coi như bỏ quên cháu trai , ôn tồn vuốt lấy bàn tay trắng mịn của cô rồi vỗ vỗ như thể từ lâu đã khao khát có một đứa cháu gái xinh đẹp như thế , bà nói.
"Thằng bé Tiểu Quang có bạn gái xinh như thế cũng chưa từng giới thiệu cho bà , cháu là Mạc Vân Hi à? Tên của cháu đẹp lắm"
Dứt lời bà lại hỏi tiếp với vẻ mặt hớn hở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942518/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.