Cửa thang máy đã đóng lại , bấy giờ Mạc Vân Hi ở trên vai anh mới vùng vẫy :"Thả tôi xuống"
Mặc Tề Quang vẫn thong dong đút tay vào túi quần , cô không thấy biểu cảm khuôn mặt anh lúc này , chỉ nghe giọng anh nói :"Nằm yên đi , biết đâu sau cánh cửa này chúng ta sẽ gặp người quen khác"
Xem như là anh ta nói đúng , Cố Vĩ đã đi , nhưng vẫn còn Thẩm Dao , cô ta đang ở đâu hiện giờ chẳng ai có thể biết.
Mãi đến khi vào tận trong nhà , Mặc Tề Quang mới đặt cô xuống , nhận thấy khuôn mặt cô vẫn như mọi khi , chỉ cần ngại ngùng một chút là nóng ran , trong lòng anh kì thực vô cùng vui vẻ.
Anh thích dáng vẻ cô lúc này , giống như chú thỏ con e ngại chờ một con sói xám tiến đến xé tan lớp vỏ bọc bên ngoài , để lại những điều thú vị ở bên trong cần khám phá.
Thấy anh nhìn chằm chằm mình như vậy , Mạc Vân Hi vội đẩy anh đi , vừa thúc giục :"Chẳng phải anh bảo muốn uống nước sao? Mau uống rồi rời đi đi , chốc nữa tôi còn có khách"
Vừa dứt lời , bên ngoài đã có tiếng chuông cửa "ting tong" , bàn tay Mạc Vân Hi đặt sau lưng anh thoáng cứng đờ.
Người biết cô ở đây không có ai ngoại trừ Mặc Tề Quang và hai người cô mới cho địa chỉ đó là trợ lý của cô Nguyệt San San và người đại diện Diệp Chi.
Tiếng chuông cửa vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942476/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.