Không kịp cho cô có cơ hội cự tuyệt , Cố Vỹ bất chợt bị ai đó kéo ra , rồi lại bị đánh mạnh đến loạng loạng , phải mất một lúc sau mới có thể đứng vững , nơi khóe môi đã rách ra , để xót lại một vệt máu đỏ tươi.
Mạc Vân Hi giật mình hét tên Cố Vỹ , sau đó theo phản xạ chạy lại đỡ lấy anh ta.
Lúc này mới quay đầu lại nhìn người nào đó bỗng nhiên xuất hiện , ánh mắt Mặc Tề Quang hình như vô cùng thất vọng , anh nhìn cánh tay cô đỡ lấy Cố Vỹ , bật cười chua chát quay phắt đi.
Mạc Vân Hi định đuổi theo nhưng cánh tay đột nhiên lại bị túm lại , cú đấm đó dường như là tất cả sự phẫn nộ mà Mặc Tề Quang đã trút lên , Cố Vỹ yếu ớt nói :"Vân Hi đừng đi"
Hai mắt Mạc Vân Hi đỏ hoe , cô nhẹ giãy tay ra nói :"Xin lỗi" Sau đó chạy theo bước chân Mặc Tề Quang.
Nhưng anh ấy đã ngồi lên xe , khởi động lao vút qua cô , dù Mạc Vân Hi bị giật mình té ngã chiếc xe đó vẫn không dừng lại.
Mạc Vân Hi không bỏ cuộc , cô lồm cồm ngồi dậy chạy ra đường chính , vẫy một chiếc taxi khác đuổi theo.
Mặt trời đã lặn hẳn rồi , bây giờ chỉ còn là một mảng u tối. Hoa anh đào vẫn rơi , chỉ là không còn đẹp nữa.
Cố Vỹ chết lặng nhìn theo , Mạc Vân Hi đến một chút suy nghĩ cũng không có mà ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942036/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.