Mặc Tề Quang đã ra ngoài giải quyết công việc rồi , cô suy nghĩ có phải mình đang làm khó cho anh không khi mà Mặc Tề Quang chỉ có mười ngày để giải quyết ổn thỏa. 
Cô không thể cứ nhốt mình ở trong phòng mãi . Nghe nói đi lại nhiều sẽ tốt hơn cho thai nhi , vì vậy Mạc Vân Hi thong dong dạo ra ngoài vườn. 
Xui xẻo Trương Tuyết Nghênh cũng ở ngoài đó , cô ta vừa thấy cô ánh mắt đã sắc lên. Mạc Vân Hi thấy cô ta cũng ở đây đột nhiên không còn hứng thú nữa , định xoay đầu đi vào trong. 
Thế nhưng Trương Tuyết Nghênh lại gọi cô lại :"Tôi đúng là nể cô thật đấy , người đàn ông của mình có con với người phụ nữ khác mà vẫn có thể chấp nhận tha thứ ở lại cạnh anh ta.. không biết tôi nên cho rằng cô cao thượng hay là ngu ngốc đây" 
Mạc Vân Hi xoay đầu , ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta , lại nghe Trương Tuyết Nghênh nói tiếp :"Đàn ông thường có thói hư tật xấu , bản thân ăn chơi đàn điếm thế nào cũng thấy bình thường nhưng người phụ nữ của mình thì nhất định phải sạch sẽ , cô hiểu đạo lý này chứ?" 
Trương Tuyết Nghênh tiến lại sát cô hơn , vẻ mặt đắc ý :"Bây giờ anh ấy cần cô chỉ là để giải quyết nhu cầu của mình nhưng qua một thời gian nữa anh ấy sẽ vứt bỏ cô thôi" 
Vẻ mặt Mạc Vân Hi chẳng có chút nào là lo lắng , Trương Tuyết Nghênh rõ ràng là đang muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942012/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.