Mặc Tề Quang đi đến thư phòng của bà nội , cửa he hé hắt ra một thứ ánh sáng lạnh lẽo.
Anh gõ cửa nhẹ một cái rồi đẩy cửa bước vào , bà ngồi nơi băng ghế sắc mặt trầm ổn.
Giữa không gian yên tĩnh , Mặc Tề Quang nặng nề lên tiếng :"Bà muốn nói chuyện với cháu?"
Bà nội ngẩng đầu nhìn Mặc Tề Quang , ánh mắt phức tạp , từ khi cha mẹ nó mất đến nay thằng bé đều một tay bà nuôi nấng , chưa bao giờ để người khác phải lo toan vì mình. Đứa cháu của bà tài giỏi hơn người , có lẽ do thiếu tình thương nên vô cùng mẫn cảm , sống đến tận giờ cũng đã hai mươi tám năm không có bạn gái , bây giờ nó có người nó thương yêu bận tâm , bà cũng vui mừng lắm chứ.
Chỉ không thể ngờ được lúc mà nó có tình yêu thì lại có đến hai người con gái xuất hiện.
Thời gian trước khi Mặc Tề Quang quen Trương Tuyết Nghênh , bà rõ ràng anh không đặt tình cảm vào cô ta nhưng bây giờ cô ta mang bụng thai đến và nói đó chính là con của Mặc Tề Quang , đầu óc bà bắt đầu lẫn lộn không biết rốt cuộc giữa hai đứa là như thế nào.
"Tiểu Quang , bà hỏi cháu một câu , rốt cuộc là cháu có tình cảm với ai?"
Mặc Tề Quang nghịch nghịch con lắc trên bàn nghe vậy bật cười :"Bà nhìn cũng biết thôi , chắc chắn là Vân Hi rồi , người như Trương Tuyết Nghênh? Cô ta có thể lọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942009/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.