Cô liền ngoan ngoãn ở đây chờ anh, trong phòng bệnh vì chán cô với tay lấy điện thoại lên nhắn tin cho Hà Thanh Yến.
" Thanh Yến. "
" Tiểu Kiều cậu không sao chứ, làm mình lo lắm? "
" Mình không sao cậu yên tâm đi. "
" Mà cậu ở bệnh viện sao? "
" Ừm...nhưng mình chuẩn bị về. "
" Sức khỏe cậu ổn định chưa mà về đó. "
" Rồi, sức khỏe bình phục nên bác sĩ cho về. "
" Mình định đến bệnh viện thăm cậu đây, nghe cậu về thì chút mình qua nhà cậu. "
" Cậu qua đi mình có chuyện muốn nói với cậu, đảm bảo là tin vui. "
" Tin gì vậy giờ nhắn không được sao? "
" Như vậy không vui. "
" Được rồi chút nữa mình qua. "
" Ừm. "
Nhắn tin xong cô ngửi thấy mùi khó chịu liền, đi vào nhà về sinh nôn ra, mùi tanh khiến cô cứ nôn mãi, nôn một lúc cô cũng đỡ hơn, lúc này anh làm thủ tục xong, đi vào không thấy cô đâu, anh hoang mang lên nhưng thấy cô đi ra từ nhà vệ sinh cũng bớt lo, nhìn sắc mặt của cô anh lại lo lắng hỏi cô.
- - Em sao vậy khó chịu ở đâu à?
- - Không sao chỉ là buồn nôn thôi.
- - Buồn nôn?
- - Ừm...hình như phòng kế bên ăn cá ha gì á, nên nó bay vào đây nên nôn thôi.
- - Được rồi em thay đồ đi rồi chúng ta về.
- - Vâng.
- - Mà có cần anh thay giúp em luôn không?
- - Không cần.
Anh cười lên, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/897050/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.