Cô cầm điện thoại lên nhắn tin cho Hà Thanh Yến, chắc chắn là Hà Thanh Yến đang ki lắng cho cô, nhưng có điều điện thoại cô hết pin nên không làm được gì, cô chán nản nhìn cái điện thoại rồi nhìn qua anh,thấy anh vẫn còn nhìn que thử thai, mà vui vẻ cười nữa, đúng là làm ba có khác, lên chức ba liền vui vẻ không thôi.Trời cũng dần khuya, anh sắp xếp đồ lại cho ngay ngắn rồi mới lên tiếng kêu cô.
- - Cũng không còn sớm em may nghỉ ngơi đi.
- - Sạc giúp em điện thoại hết pin rồi.
- - Được.
- - Mà anh báo cho Thanh Yến biết em không sao chưa?
- - Lúc chiều anh báo cho Triệu Tư Nghĩa rồi chắc cậu ta cũng nói với cô ấy rồi.
- - Vậy thì em cũng yên tâm.
- - Giờ thì đi ngủ thôi.
Anh dìu cô bằm xuống giường, còn anh thì đi lại sofa nằm, cô cũng dần chìm vào giấc ngủ, còn anh thì vẫn chưa ngủ được, một phần là lo cho cô, xem cô có dễ chịu khi ngủ hay là người đau nhức,anh đều để ý đến, khi thấy cô đã ngủ anh yên tâm, mới nhắm mắt lại ngủ. Vậy là một ngày đầy mệt mỏi, cũng như là lo lắng, nhưng có điều nó hạnh phúc hơn khi cô mang thai con của anh, điều này anh cảm thấy rất vui vẻ, trong cái rủi cũng có cái may của nó.
- -------------------
Hôm sau anh thức dậy thấy cô vẫn còn ngủ,anh ra ngoài mua chút đồ rồi vào lại,đa số anh mua trái cây cho cô, không biết cô thích loại nào chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/897049/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.