Bà nắm tay cô đi ra, lần này cô không kiềm được mà nước mắt chảy xuống, bà thấy nhưng bà không biết phải làm sao người có lỗi với cô là con trai bà, vậy thì lấy lý do gì để nói đỡ chứ cũng chính mắt cô nhìn thấy rồi. Bà ôm cô vào lòng nói
- - Con đừng khóc là Tử Phong có lỗi với con, là nó không biết quý trọng con...
- - Bác gái anh ấy không có lỗi, thật sự anh ấy không yêu con
- - Bác biết dù thế nào bác chỉ nhận con làm con dâu bác thôi
Bà ôm cô một lúc, rồi cả hai ra ngoài. Ở bên anh sau khi biết được những gì mình đã thấy, không ngờ người con gái mình yêu chỉ muốn tài sản của anh mà thôi. Từ đầu đến cuối đều bị lừa, anh cười chua xót tự chế nhạo bản thân mình, cô ta thấy anh như vậy lo sợ liền nói
- - Anh nghe em nói đi không phải như vậy
- - Chuyện trước mắt như vậy còn chối sao
- - Em..
- - Sau không nói đi, lúc nãy mẹ tôi như vậy sao cô không lên tiếng nói hay quá bất ngờ
- - Anh nghe em đi không phải như vậy
- - Đủ rồi, tốt nhất cô nên tránh xa tôi ra nếu không đừng trách tôi
Nói xong anh liền bỏ đi, cô ta giữ tay anh lại liền bị anh đẩy ra cô ta căm thù những người đã cản đường cô thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt. Cô ta liền suy nghĩ kế hoạch để níu kéo lại anh là quan trọng nhất,chỉ cần anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/246884/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.