Trong xe anh và cô không nói lời nào, cô nhìn ra cửa kính nhìn phong cảnh ở ngoài. Từ lúc lên xe anh thấy cô rất khác, không giống như lần trước hay lén nhìn anh, anh muốn lên tiếng nhưng không biết nói như thế nào đành im cho đến khi xe chạy đến nơi.
Đến bữa tiệc, anh xuống xe mở cửa cho cô rồi cả hai cùng đi vào, cô không khoác tay anh vì cô nhớ lại cảnh ngày hôm qua, anh cùng người phụ nữ khác khoác tay nhau đi ăn trên khuôn mặt anh hiện lên vui vẻ. Nhưng đến lượt cô thì sao chứ lạnh nhạt vô cảm, cũng là cái đêm hôm qua cô đã suy nghĩ rất nhiều có lẽ cô cũng nên dừng lại một điểm, không thành một cặp ít nhất cũng giữ được cái tốt đẹp giữa anh và cô.
Bước vào trong,mọi người đều nhìn anh và cô, có người thì khen ngợi rất đẹp đôi và rất xứng cô nghe vậy chỉ mỉm cười rồi thôi. Từ xa ba mẹ anh thấy anh và cô thì vui mừng, nhưng khi nhìn lại hai người không có nắm tay hay thân mật điều này làm bà khó chịu nhưng vẫn giữ hình tượng mỉm cười đi lại
- - Tiểu Kiều con đến rồi sao, mau qua đây với ta
- - Vâng ạ
- - Hôm nay nhìn con rất đẹp
- - Cảm ơn bác gái, đây là quà con tặng bác
- - Con bé này đến là được rồi, cần gì quà cáp
- - Dạ có gì đâu bác, món quà nhỏ thôi ạ
- - Được rồi cảm ơn con
Cô cười tươi rồi cùng bà nói chuyện, anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai-sao/246883/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.