Đã ba ngày trôi qua
Cửu Tuyên Âm mới tỉnh lại. Tay trái cô đau nhức chẳng thể cử động.
Cô lờ mờ mở mắt ra, nhìn ngó xung quanh.
Cạch!
"Cô cuối cùng cũng tỉnh rồi à! Tên đó lo cho cô đến mất ăn mất ngủ!"
Hạ Linh quẩy chiếc giỏ đựng đầy đồ nghề của mình vào, ngồi lên giường cạnh cô.
Cửu Tuyên Âm hơi ngơ ra, nhìn chăm chăm vào vị bác sĩ trước mặt.
"À quên mất, giới thiệu với cô tôi là Hạ Linh, bác sĩ riêng tại gia của căn nhà này"
"Chào cô"
Cửu Tuyên Âm giọng có chút thều thào
"Không có sức thì đừng nói, để tôi xem vết thương cho cô" Hạ Linh ân cần nhẹ nhàng nâng tay trái cô lên, và tháo băng ra
"Tôi...đã ngủ bao lâu rồi?"
"Ba ngày" Hạ Linh vừa làm vừa đáp
"À mà, cô tên gì?" Vị bác sĩ nhìn cô
"Tuyên Âm, ư..."
"Ôi ôi xin lỗi, tôi hơi bất cẩn" Hạ Linh sức thuốc xong thì bắt đầu quấn băng lại cho cô
"Xong, nếu cô đã tỉnh thì tôi sẽ nói lại những điều cần làm để tránh vết thương không lành mau, thì cô đừng vận động mạnh và cử động nhiều, nói chung hạn chế lại càng tốt, tầm tháng sau là cô khỏi ngay"
"Cảm ơn, cô đỡ tôi dậy được không"
Hạ Linh bước xuống giường trước rồi từ từ đỡ cô ngồi dậy.
"Ngủ ba ngày chắc cô đói rồi"
"Giờ tôi đi lại thì chắc được chứ?"
"Dĩ nhiên, nhưng cần phải cẩn thận, cô đi đâu tôi tiện đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3747431/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.