__________________________________
Về đến nơi cô nhanh chóng chạy lên phòng trước và định đẩy cửa bước vào thì lại quên mất...cửa bị chốt phía trong rồi mà...
Hôm nay đúng là xui tận mạng!
"Sao thế? Tính bỏ trốn nhưng không thành công?"
Lý Tuấn Phong điềm tĩnh khoanh tay đứng phía sau cô.
Cửu Tuyên Âm dường như muốn đập mạnh đầu của mình vào cửa luôn vậy. Mất mặt chết đi được.
Kệ đi, đã lỡ rồi thì đành luôn vậy.
Cô quay người nhanh chóng về sau và lao vào ôm chặt lấy anh.
"Cho em ở với anh nhé"
Lý Tuấn Phong đẩy cô ra:"Hôm nay, tôi không có hứng"
"Ơ....khoan"
Anh bỏ cô mà đi thẳng vào phòng của mình. Cửu Tuyên Âm đứng đơ ra tại chỗ mất ba giây luôn.
"Chết tiệt..." Cô chửi thầm
Rồi xoay người mà đi xuống dưới lầu. Phải mặt dày lên một chút. Tìm bác quản gia và mượn chìa khóa thôi.
Vừa xuống tới nơi đã chạm ngay mặt bác, cô đứng lại khẽ gượng cười.
"Bác ơi"
"Hả? Tôi tưởng hôm nay cô không ra khỏi phòng?"
"À...dạ con định là như vậy...nhưng mà vừa ra khỏi phòng thì đột nhiên cánh cửa tự đóng lại...con không vào lại được..."
Có quá văn vở không ta! Cô như đang cầm kịch bản mà đọc vậy.
"Bác ơi...cho con mượn chìa khóa phòng nhé"
Bác quản gia im lặng và quan sát cô thêm chút, sau đó rất vui vẻ và gật đầu.
"Được chứ, nhưng cô muốn vào phòng mình hay là phòng cậu chủ?"
Lần đầu tiên mà cô có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3744085/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.