_________________________
Tối hôm ấy
Nằm bên cạnh anh, cô không tài nào ngủ được, cứ cảm giác tội lỗi đang dày xé tâm can. Nhưng phải làm sao đây, làm gì mới đúng...mục tiêu của cô ban đầu là hoàn thành nhiệm vụ và ở bên người đã hứa hẹn, hứa sẽ chờ đợi cô...nhưng giờ tình cảm của cô đối với hắn đã nguội lạnh và không còn một chút nào hết.
Vậy bây giờ...cô muốn gì?
Tự do, tổ chức đã hứa sẽ cho cô một ước nguyện nếu cô hoàn thành nhiệm vụ, và cũng như để trả ơn vì nơi đó đã nuôi lớn mình nên cô phải làm như vậy. Không được phản bội tổ chức.
Cửu Tuyên Âm nhích người ra khỏi tay anh và ngồi dậy, đêm đã khuya, cô mệt mỏi ra khỏi phòng và đi xuống lầu.
Định sẽ ra vườn hóng gió chút rồi vào nhưng khi thấy gian nhà phụ còn sáng đèn thì chân không tự chủ mà đi tới đó ngay lập tức.
Thấy cửa còn hơi hé mở nên cô hơi đẩy nhẹ vào, tiếng cửa làm mấy người bên trong giật mình vội nhìn ra bên ngoài, cơ mặt họ giãn ta khi thấy người tới là cô.
"Xin lỗi, có làm phiền mọi người không ạ?"
Cô chưa vào hẳn mà còn đứng bên ngoài
"Không có, chị vào đây đi"
Cửu Tuyên Âm bước vào nhanh chóng và đóng cửa lại. Đêm hôm lại ngửi được mùi mì thơm nồng làm bụng cô có chút réo nhẹ lên.
"Có ăn mì chung không? Chúng tôi làm nhiều lắm"
"Được sao? Vậy thì làm phiền rồi ạ!"
Cô hầu gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3744082/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.